Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Do u know what I mean ;)) 
Order here

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

Phụ nữ hiện đại và câu chuyện trinh tiết

Đàn ông suy nghĩ thoáng mấy về trinh tiết cũng có giới hạn mà thôi. Họ sẵn sàng hứa hẹn, thề nguyền, trấn an phụ nữ đủ cách để có được nàng, nhưng khi xong việc, bản tính ích kỷ, tự tôn và độc đoán của đàn ông sẽ lại trỗi dậy.
Rating: 0.0/10 (0 votes cast)
Anh ta không dễ gì chấp nhận người phụ nữ từng “lầm lỡ” làm vợ mình, làm mẹ của con cái mình. Nhiều khi, phụ nữ từng “lầm lỡ” phải nói dối, lời nói dối theo nàng cả cuộc đời bởi nàng muốn có một gia đình, nàng không thể thú nhận sự thật để đánh mất chồng, con.
Thời đại đã thay đổi
Chúng ta sẽ không phán xét phụ nữ, cũng không khuyên phụ nữ nên “kìm cái sự sung sướng đó lại”. Chúng ta chỉ lý giải cảm nhận của đàn ông, tại sao đàn ông không thể chấp nhận người phụ nữ đã từng thuộc về (những) người đàn ông khác?
Trinh tiết là thứ vô cùng giá trị đối với đàn ông. Nó là sự tôn thờ, trân trọng, yêu thương mà hai bên trao cho nhau, việc chung đụng thể xác với rất ít người cho đàn ông cảm giác mình là người xứng đáng.
Khi phụ nữ chia sẻ bản thân mình với bất cứ ai cô ấy thích mà không quá bận tâm sẽ làm mất đi giá trị của mình. Càng nhiều người có thể sử dụng một thứ gì đó, nó càng ít được quý trọng và càng mất đi sức mạnh ưu thế – đó là thực tế tâm lý đơn giản trong cuộc sống hàng ngày.
Phần lớn phụ nữ không hiểu hết tầm quan trọng mà đàn ông đặt vào hai chữ “trinh tiết”. Phụ nữ nghĩ rằng, đàn ông lên giường với bao nhiêu cô cũng được thì sao phải bận tâm phụ nữ đã ngủ với bao nhiêu người? Nhưng thực tế, đàn ông (đặc biệt là đàn ông đang tìm một mối quan hệ nghiêm túc) sẽ rất trân trọng phụ nữ biết kiềm chế dục vọng.
Trước đây, phụ nữ giữ gìn bản thân như ngôi đền thiêng. Chỉ một người đàn ông duy nhất có thể bước vào, người đó phải tôn trọng và yêu thương phụ nữ. Nhưng dần dần, nhiều phụ nữ quên đi giá trị quan trọng của tiết hạnh trong việc tìm người bạn đời xứng đáng với mình. Đấu tranh vì quyền bình đẳng giới, phụ nữ đã quá bận rộn để tranh đấu mà không ý thức đầy đủ về hậu quả của hành động này.
Một số phụ  nữ sẽ lên tiếng: “Đàn ông có quyền ngủ với nhiều phụ nữ, phụ nữ cũng có quyền làm như vậy”. Nhưng xin hỏi một câu: Nếu phụ nữ thực sự tin thế, tại sao khi đối mặt với câu hỏi “em đã ngủ với bao nhiêu đàn ông?”, những người phụ nữ đã chung đụng nhiều nhất lại thường phải nói dối?
Một số phụ nữ lại lý luận rằng họ làm như vậy vì đàn ông ích kỷ và yếu đuối. Nhưng nếu thế, tại sao phụ nữ không để đàn ông tự quyết định xem họ có thể chấp nhận sự thật hay không? Tại sao phụ nữ phải nói dối để bảo vệ cái tôi cho đàn ông? Phụ nữ nói dối để bảo vệ chính họ hơn là vì đàn ông!
Sức quyến rũ của phụ nữ
Đàn ông luôn thể hiện mong muốn gần gũi với phụ nữ một cách trực tiếp hoặc gián tiếp. Đàn ông vây quanh phụ nữ quá nhiều, nếu phụ nữ không có lập trường vững chắc, họ sẽ ngã lòng và nhắm mắt đưa chân. Đàn ông khi trở nên nghiêm túc và muốn tìm bạn đời sẽ rất sợ gặp những người phụ nữ này.
Mặt khác, đàn ông có muốn phụ nữ quỳ gối với chiếc nhẫn trên tay và cầu hôn họ không? Không bao giờ. Đó là lý do tại sao đàn ông trong một số vấn đề vẫn rất cổ điển (nếu không muốn nói là cổ hủ), họ thấy rất khó để chấp nhận sự cấp tiến trong vấn đề giới tính.
Đàn ông rất khó kiểm soát dục vọng của bản thân. Đàn ông sẽ tếu táo mà nói với ông bạn rằng: “Nếu tôi là phụ nữ, không biết đã “hoảng chưa” bao nhiêu lần rồi!”. Nói thế để hiểu, trong tình dục đàn ông rất khó cưỡng lại bản năng.
Đàn ông biết rõ sức quyến rũ của phụ nữ trong tình dục. Vì thế, đàn ông trân trọng phụ nữ biết kiểm soát bản thân và có chuẩn mực, nguyên tắc trong vấn đề tình dục bởi đàn ông không làm được việc này.
Nếu phụ nữ trung thực, chung thủy, đáng tin cậy, và có trách nhiệm trong đời sống tình dục, phụ nữ đã có vũ khí mạnh nhất để hạ gục đàn ông. Ngược lại, nếu phụ nữ lạm dụng sức mạnh đó với nhiều đàn ông, nó sẽ mất hiệu lực và đem lại kết quả trái ngược.
Không may, phụ nữ thường chỉ nhận ra điều này sau khi đã quá cấp tiến, sướng trước để rồi khổ sau. Khi đã quá muộn, họ chỉ còn lựa chọn là nói dối.

Em đã ngủ với chồng chị chưa?

Người đàn bà đứng tuổi hỏi đàn bà trẻ: - Em đã ngủ với chồng chị chưa?
Rating: 10.0/10 (1 vote cast)
Đàn bà trẻ sa sầm nét mặt, đôi mắt ghì chặt vào đáy ly sóng sánh ánh cam. Vài phút lặng lẽ trôi qua, đàn bà trẻ phát ra thứ âm thanh nghèn nghẹn mà nội dung chẳng liên quan gì đến câu hỏi:
- Anh ấy nói với em, chị không chăm lo và không thể chia sẻ cùng anh ấy….
Đàn bà đứng tuổi tiếp nhận bằng nét mặt thản nhiên. Giống như cô đã quen với tiếng báo thức lúc 6h30 mỗi ngày, để tất bật chuẩn bị bữa sáng cho chồng, đánh hộ anh đôi giày để anh có thể an tâm rời khỏi nhà đi làm. Đàn bà đứng tuổi chậm rãi tuông từng lời:
- Đây không phải là lần đầu tiên chị nghe câu nói ấy từ cửa miệng một phụ nữ trẻ. Có điều chị tự hỏi: “Tại sao trong cuộc đời, hầu hết đàn bà chỉ cần duy nhất một người đàn ông hiểu mình, chăm lo cho mình. Trong khi đa số đàn ông lại cần nhiều người đàn bà hiểu mình, chăm lo cho mình đến thế?”.
Đàn bà trẻ cúi xuống, nước mắt khi không mà chảy. Tiếng đàn bà đứng tuổi vẫn vang lên đều đặn:
- Trong mối quan hệ lằng nhằng này, chúng ta chỉ có hai cách giải thích. Hoặc là cả ba cùng có lỗi, hoặc là không ai có lỗi, lỗi tại “Nhan sắc” mà ra… Thôi, chị về đây, còn phải đi đón cháu. Em từ từ suy nghĩ và chọn cho mình một kết cục mà em muốn. Chỉ có điều “Nhan sắc” là thứ phù du nhất cuộc đời này em ạ…!
Đàn bà đứng tuổi đi rồi, để lại trong gió ánh mắt đen láy và mùi hương thoang thoảng. Đàn bà trẻ nhìn theo dáng dấp ấy và thầm nghĩ: “Chị ta từng được gọi là nhan sắc…”. Chuông điện thoại reo vang, đàn bà trẻ giật mình. Đầu dây bên kia, tiếng người đàn ông – như đa số đàn ông khác – cần nhiều đàn bà trong cuộc đời, nói hối hả: “Em à, cẩn thận nhé. Mụ nhà anh phát hiện ra em rồi. Mụ để cả xấp hình chụp chúng ta đi vào nhà nghỉ, rồi cả căn nhà nơi em đang trọ học. Tạm thời đừng liên lạc nhiều nhé. Anh sẽ tranh thủ giải quyết để gặp em sớm…”.
Đàn bà trẻ không đáp trả. Tiếng tít tít vang lên vồn vã và bất ngờ. Bất ngờ như cơn mưa ngoài khuôn quán kia. Lúc này cô mới nhận ra sự tinh xảo của đàn bà đứng tuổi khi chọn quán cà phê cô và người đàn ông ấy thường hò hẹn làm nơi gặp nhau hôm nay. Đàn bà trẻ nhìn ảnh mình trong tấm gương phản chiếu loang loáng màn nước, nghĩ mãi đến điều đàn bà đứng tuổi gửi lại trước khi đi: “Nhan sắc…”
Đàn bà đứng tuổi để toàn bộ tập ảnh giấy tờ liên quan đến người tình mới nhất của chồng lên bàn làm việc cho anh rồi lẳng lặng trở về phòng. Nhìn lại mình trong gương, đàn bà đứng tuổi biết mình đã sai khi chiều qua đổ lỗi mọi điều cho “Nhan sắc”. Đàn bà nhớ lại lời một người đàn bà lớn tuổi hơn: “Đàn ông nào vốn mang tính trăng hoa thì hoạ may khi chết đi mới bỏ được. Chấp nhận lấy anh ta là chấp nhận cảnh chồng chung cả đời…” . Đàn bà đứng tuổi thở dài, tắt đèn trong tiếng nhạc da diết buồn “Bàn tay làm sao níu, một thời vừa đi qua…”
Đàn ông trở về sau cơn mưa giông bất ngờ. Phong bì hình ảnh vợ để trên bàn đêm qua vẫn còn làm anh chới với. Hai lần trước vợ chỉ nói: “Anh dừng lại đi, đừng để em biết quá nhiều…”. Đàn ông ngoan ngoãn nghe theo vì thiết nghĩ: “Còn nhiều thời gian khác mà!”. Lần này, đàn bà làm điều gay cấn hơn. Đàn ông nằm vật nơi phòng khách, chẳng dám vào phòng ngủ. Anh sợ những câu chất vấn không lối thoát dành cho mình, sợ mình trở thành thằng hèn như kẻ trộm bị bắt gặp. Đàn ông ngủ quên lúc nào không hay. Đàn ông muôn đời là thế. Họ không như đàn bà, điển hình là đàn bà trong phòng ngủ kia, ngổn ngang cả đêm không chợp mắt.
6h30, đàn bà choàng dậy như một loại phản xạ vô điều kiện. Nhưng rồi nghĩ lại, đàn bà cho phép mình lao vào phòng tắm chà rửa bản thân sạch sẽ, bóng loáng trước khi lao vào bếp. Đàn bà cho phép mình thoa chút phấn son trước khi đánh giày cho chồng. Và gọi chồng dậy với ánh mắt vô tư như chưa từng xảy ra chuyện gì. Đàn ông hớn hở như thoát được nạn, thay đồ, ăn sáng, và huýt sáo rời khỏi nhà đi làm, không quên hôn vợ.
Đến cơ quan, đàn ông hí hửng rút điện thoại định gọi cho đàn bà trẻ, bất ngờ đọc được tin nhắn gửi sẵn từ đêm qua: “Em tha thứ cho anh, chúng ta tha thứ cho nhau. Em cố gắng và em biết anh cũng sẽ cố gắng. Chỉ có điều: Nhất quá tam. Chúng ta cùng ghi nhớ điều đó. Em yêu anh!”
Đàn ông run tay vì biết đàn bà đứng tuổi không nói đùa. Đàn ông đang nghĩ, liệu những nhan sắc đang phới phới ngoài kia, rồi có mang đến cho anh những điều anh đang sở hữu? Liệu khi những nhan sắc ấy tàn phai, anh còn lại gì?
Đàn ông bóp trán, buông điện thoại. Ngồi thừ một lúc, anh mở email làm việc. Tên đàn bà trẻ đứng đầu trong inbox với lá thư “Nhan sắc”. Đàn ông hồi hộp mở ra. Đàn bà trẻ viết:
“Em và nhan sắc cũ của anh đã gặp nhau cách đây vài ngày. Chị ấy không còn mới như em. Nhưng chị ấy có thứ nhan sắc khác. Tuỳ vào sự lựa chọn của anh. Em mong tin anh!”.
Đàn ông nghe tim đập liên hồi. Ngã vật ra ghế, nốc cạn ly cà phê. Ly cà phê có thể đã làm đàn ông tỉnh táo hơn hoặc đã làm anh ta say. Đàn ông đem mọi thứ lên bàn cân, như vốn phải thế trong đầu óc một gã kinh doanh thành đạt. Đàn ông khôn ngoan, bản lĩnh nhìn thấy rõ ràng ngày hôm qua có sức mạnh lớn lao thế nào trong việc tạo ra hôm nay. Đàn ông cũng không còn đủ trẻ để liều lĩnh đem chưa – đến – nửa – cuộc – đời còn lại ra cá cược.
Đàn ông im lặng rời khỏi inbox. Chiều hôm ấy, đàn ông về sớm, đón con cùng vợ dưới cơn mưa tầm tã. Đàn bà đứng tuổi không quên chiếc khăn tay trong ví, lau vội nước mưa trên mặt, trên tóc chồng. Đàn ông nhìn vợ, nhớ lời đàn bà trẻ trong lá thư rồi nghĩ: “Đàn bà đứng tuổi của mình có một thứ nhan sắc mà không phải bất kì nhan sắc nào cũng có được…”
Vấn đề là, suy nghĩ ấy rồi sẽ tồn tại trong cuộc đời còn lại của đàn ông được bao lâu? Khi hàng ngày đàn ông vẫn phải tiếp xúc và nhìn thấy hàng nghìn nhan sắc mới đang hừng hực ngoài kia?…

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Mình chia tay rồi mà em

_Alo

_Gì hả anh?

_Chia tay đi

_......

_Im lặng là đồng ý nhé! Từ mai chẳng còn là n.y của nhau đâu

Cô bất ngờ….lắp bắp…k thành lời:

_Lý do? Em làm gì sai à?

_Không..

-Thế vì lý do gì, chúng ta quen nhau 3 năm cơ mà, chia tay như thế là sao hả anh

_Thích

_Anh nói như thế mà dc à?

_ Em có làm gì sai thì anh phải nói chứ?

_ Chẳng gì cả …chán rồi…hết yêu…. Chia tay thôi, tuổi trẻ mà.

1 cảm giác chạy xẹt qua người cô ….Hẫng! …ngỡ ngàng ! lòng tự trọng như bị
dao cứa vào!

_ừ…vậy chia tay, đừng bao giờ gặp nhau nữa nhé

_ không chắc!

_anh nói vậy là sao?

_cúp nhé, tạm biệt.

_???

Chia tay…thế là chia tay…1 cuộc tình 3 năm bay vút theo
sóng điện thoại …lãng thật! Rốt cuộc có thế thôi à….nhảm nhí thật…tình cảm nó nhạt thế thôi hả anh? Đồ tồi! Chẳng việc gì tôi phải buồn vì anh cả…. Cô nói thế….và nằm xuống giường…..có thứ nước mặn đắng thấm vào gối!

3 tuần kể từ cái ngày chia tay ấy !

Ngày thứ nhất

Có điện thoại….của anh ta….

Cô bắt máy…như 1 phản xạ tự nhiên của 1-cô-gái-có-người- yêu.

_Anh gọi tôi có việc gì ko?

_chẳng gì cả , thích thì gọi

_dẹp ngay cái giọng điêu khinh khỉnh ấy đi

_quen rồi, không bỏ được

_chia tay rồi, để tôi gạt phăng thằng khốn nạn như anh rakhỏi cuộc đời đi!

_chia tay rồi, anh chẳng còn là gì của em nữa đâu, đừng bận tâm đến anh như thế ,anh chỉ gọi,và em cứ việc mắng nếu e muốn, nhưng đừng cúp máy…

_anh điên vừa thôi ! hãy biến đi với những đứa con gái khác , đừng gọi điện phiền tôi!

_à em…

_sao?

_mình chia tay rồi đấy!

RỤP!

Tít……tít…..tít

Cô bực tức cúp máy……

Thật khốn nạn, anh làm như thế là có ý gì. Gọi cho tôi làm gì. Tôi chẳng muốn nghe giọng của anh nữa! Nhưng sao có gì đó vương vấn và nghẹn lại ở tim….."mình chia tay rồi đấy" ….văng vẳng bên tai…


Ngày thứ 2

Lại có điện thoại của anh….

Không bắt máy….tắt máy…..vẫn gọi!

_Alo, anh đừng phiền như thế dc không?

_ăn cơm chưa , đừng có mà uống sữa liền đấy nhé, đau bụng đấy!

…..cô hơi bất ngờ…

_anh quan tâm làm gì?

_vì anh biết bụng em không tốt, ăn uống như thế sẽ đau bụng.

_tôi lớn rồi, ăn uống ra sao là quyền của tôi,chẳng liên can gì anh cả!

_ừm nhớ ngủ sớm nhé,mai e thi đúng ko, ráng mà thi tốt đó

_tại sao…anh lại như thế….anh muốn gì ở tôi hả?

_mình chia tay rồi đấy!

….lại câu nói ấy….anh ấy lại nói thế……thì chia tay rồi…..tại sao cứ phải gọi điện chỉ để nói câu đó….cho tôi bình yên không được à….sao anh cứ động chạm đến tuyến nước mắt của tôi thế hả???


Ngày thứ 3

_alo !

_tôi van xin anh đấy

_cho con Milu nó ăn chưa em, đồ ăn cho nó bữa anh mua còn ko?

_tôi tặng nó cho người khác rồi….

_sao lại như thế, anh tặng em mà….

_chẳng việc gì tôi phải giữ cả!

_ừ thì mình chia tay rồi đấy

Lại thêm 1 cuộc điện thoại kết thúc bằng câu nói đó….

Cô ngồi xuống…xoa xoa đầu con Milu ….

"anh ấy làm như thế là sao hả Milu ? anh ấy biết 3 tuần qa tôi đã cố gạt anh ấy ra khỏi suy nghĩ ko? Sao lại làm thế với tao?

…..cô chẳng cho con chó ấy cho ai cả……làm sao mà cho được……



Ngày thứ 4

….cô bắt máy như 1 thói quen

_alo,…tôi không uống sữa sau khi ăn cơm…….tôi cho con Milu ăn rồi!

_sao hôm qua lại nói là tặng Milu cho người khác rồi, em vẫn ngốc trong cái khoảng nói dối như ngày nào

_tôi….

_trời hôm nay lạnh quá, lấy cái áo màu nâu anh mua mà mặc vào, làm bằng lông thú nên ấm lắm đấy..

_ừ

_nhà còn sữa bột không. Trước khi đi ngủ thì nhớ uống nhé, uống sữa nóng buổi tối cho dễ ngủ ..đừng có viện cớ ko ngủ được mà onl tới tận sáng đó!

_ừ

_hôm nay ngoan thế, ko mắng anh à

_ừ….

_uhm thôi a cúp đây…….À… mà mình chia tay rồi em nhỉ!.....


Hôm nay em không mắng anh….em không phản ứng…… vì cổ họng e nghẹn ứ chẳng nói dc anh à……


Ngày thứ 5 …..

Cô chờ điện thoại của anh

10h tối

…….vì sao khi anh đi e đã ko ôm lấy anh hỡi người…

……….vì sao đôi chân e cứ đứng nhìn a xa mãi xa……

Tiếng nhạc chuông vang lên, cô chộp lấy cái điện thoại màu trắng …

_xin lỗi hôm nay a ngủ mãi tới h` mới dậy

_ngủ kiểu gì tới 10h tối vậy…

_hôm nay hỏi lại anh nữa à…..

_......

_cái quả cầu tuyết anh mua cho còn pin không? Hết pin thì bảo thằng Bi nó mua bỏ vào nhé, quả cầu tuyết mà ko có đèn có nhạc thì chán lắm.

_em mua rồi….

_em ngoan đến mức anh bất ngờ đó

_mình chia tay rồi hả anh?

_ừ..mình chia tay rồi đó…, anh cúp nhé!

….khoan..

Tít…tít….tít

Cô vứt điện thoại xuống giường và bật khóc nức nở.Nước mắt dồn nén bao lâu nay đã vỡ òa trên gương mặt hốc hác….

Anh ác lắm….anh đã bước ra khỏi tim em….em đã đóng chặt tim và chẳng muốn cho anh vào nữa….em không muốn nghe giọng nói đó của anh…em không muốn nhìn thấy số anh…..nhưng em không ngăn mình bấm "trả lời", em ko ngăn mình nhớ đến anh được…..tim e cũng ko nghe lời e…..chẳng lẽ anh lại bước vào tim em 1 lần nữa??


Ngày thứ 6

_alo….em tắt nick yahoo đi, treo nick hoài như thế nóng máy đấy, máy thì lại hay hư, chẳng ai qua sửa cho em đâu..

_quen rồi

_quen cái gì .

_à Donut tới chưa

_Donut gì?

_anh gửi 1 hộp đến cho em đó, toàn vị socola đó, thích không….à trà sữa thì chắc chưa tới đâu,quán đang đông ,nó bảo sẽ đợi lâu…

_anh đang nói gì thế? Anh đang làm gì thế?

_gửi donut và trà sữa cho em, trời mưa gió như vầy anh biết e làm biếng đi mua.

_nhưng…

_nhưng cái gì, chẳng phải thích 2 món đó nhất sao??

_anh làm ơn đi, anh muốn như thế nào thì dứt khoát đi…..chia tay rồi sao a cứ quan tâm e như thế…em không chắc là em quên dc anh đâu!

_mình chia tay rồi đấy em à

………………….cúp máy……


Bính boong…bính..boong

_xin lỗi ! donut của cô đây ạ….


………….mưa phùn rơi nhẹ bên cữa sổ….nhẹ nhàng………chiếc donut hình mặt cười với vài miếng socola….thật bắt mắt ………….ly trà sữa………..ngọt ngào

Nhưng…………..1 cô gái……..lòng nặng trĩu….…………..gương mặt vô hồn…..…………….giọt nước mắt…..mặn chát….

Những ngày tiếp theo……cô quyết định không bắt máy nữa…..cô sẽ tự bước ra khỏi cuộc sống của anh……..cô quyết định cho tim mình vào ngăn đá…..cho nó lạnh ngắt lại…….chẳng còn bận tâm đến anh nữa…………..


Ngày thứ 10
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy…..
.
.
Có tin nhắn….
.
.
….Duy mất rồi …..em đến bệnh viện đi…


Cô bàng hoàng buông chiếc điện thoại xuống….lao ra khỏi phòng………..

Hai tai cô ù đi……….đôi mắt như bị ai lấy tay bịt kín…….tim như bị bóp nghẹt………bóp nghẹt………đôi chân cứ guồng chạy tới…… không dừng lại được……..

Anh mở mắt ra đi đồ tồi…….hôm nay em đã uống sữa sau khi ăn cơm đó….em quên cho con Milu ăn rồi…..anh mắng em đi….anh làm gì anh nằm yên vậy…..

Dậy đi Duy……..dậy đi ….dậy gọi điện cho em đi…...em sẽ bắt máy….em bắt máy mà…….!!!! Em thèm ăn donut, em muốn uống trà sữa…..mưa rồi em lười đi lắm….anh mua cho em đi……..à quả cầu tuyết hết pin rồi đấy….anh dậy anh mua cho em pin đi………anh nghe em nói gì không hả………..hả anh ….!
.
.
.
.
.
_Alo anh Duy hả, hôm nay trời lạnh anh nhỉ??

_.....im lặng

_ …anh bệnh nặng như vậy sao anh không nói em??

_....vẫn im lặng

_.....anh ra đi như vậy mà anh coi được à…anh tệ lắm !

_.........

_anh vẫn là người yêu của em đấy…..chia tay như thế em chẳng chịu đâu .

_..........im lặng

_..

_......

_ à anh……em sẽ yêu mình anh thôi nhé…..anh cũng vậy nhé, anh đã bước vào tim em rồi thì em sẽ đóng chặt tim
và giữ anh trong đấy mãi mãi…….em chẳng yêu ai khác ngoài anh đâu………..anh cũng vậy anh nhé……….
.
.
.
Mưa vẫn rơi……….có 1 cô gái cầm 2 chiếc điện thoại….1 trắng 1 đen……….của cô và của anh………….

Nguồn Linkhay

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Không gian khổ - Không thành công


Vượt qua gian khổ sẽ đến thành công. Trong cuộc sống, nếu ta chọn những con đường dễ dàng để bước đi, thì những gì ta nhận được cũng tương xứng với những gì đã bỏ ra. Câu chuyện sau đây kể về hành trình của mỗi con người trong cuộc sống.

Không gian khổ - không thành công!
- Trong cuộc sống, mỗi người đều có 1 gánh nặng trên vai



- Bạn có thể mang vác gánh nặng này từng bước, từng bước một... nhưng cũng có thể đốt cháy giai đoạn để có cảm giác dễ chịu hơn trong cuộc sống...


... Và lẽ dĩ nhiên, bạn là một người thong dong nhất trong những người cùng vác!
- Nhưng... tới 1 lúc nào đó, khi bạn đứng trước một bờ vực


- Mọi người có thể vượt qua, còn bạn thì không!!!
- Họ vượt qua được là nhờ những gì mà họ đã bỏ ra trên cùng cuộc hành trình với bạn.
- Còn bạn, giờ thì đã biết tại sao người khác vẫn tiến lên, trong khi mình bị kẹt lại rồi chứ??!
No pain, No gain

Đàn ông - Nếu đã 20, nếu chưa 25

Tác giả: Lý Khai Phục từng là Phó tổng giám đốc Microsoft toàn cầu trong thập kỷ 90, rồi đảm nhận Phó tổng giám đốc Google châu Á năm 2005. Ông sinh năm 1961 tại Đài Bắc, thường gây sóng gió bởi những phát ngôn sáng suốt nhưng ngôn từ trần trụi khó nghe.

Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC.

Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác.

Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm hồn, nội dung, tư duy của bạn.

Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn.

Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.

Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về cái đó.

Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ, đôi chút thương xót nhỏ nhoi.

Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Bạn không nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ.

Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố nâng niu những giá trị bản thân, cho dù bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những gì bạn đang có.

Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với những con người đang ngụy trang là họ thức thời, cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi trẻ có trôi qua cũng không khuất phục được.

Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu của cuộc đời, sự xấu xa của con người, sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống.

Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ tuổi già.

Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng đừng quỳ xuống.

Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái gì?

Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình, rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn từng khóc.

Đàn ông hãy xác định cho mình một mục tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh, và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi xuống nhìn đất dưới chân mình.

Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn phải luôn là Hai.

Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn bị tổn thương tới lần thứ hai.

Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ sĩ hay bọn văn sĩ trẻ, cũng như đừng làm bạn với những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết với đời, cũng tuyệt đối không được bạn bè với những người đàn ông không có nghề nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề.

Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn. Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng cứa chính là bạn.

Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã đàn ông chỉ định giao du với mình bạn chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời với những bạn bè nào khác.

Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu, baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là một người đàn ông, bạn không phải thú cưng của ai.

Khi một người đàn ông hoặc một người đàn bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ.

Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia tay người tình. Nghe lời khuyên của người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất cứ thứ gì hay ho.

Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời vẫn còn những người đàn ông tốt và những người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt trùng trùng biển người trong đời để tìm đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế” hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu như thế thường làm người ta hiểu rằng, bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống nghiêm túc, chưa trưởng thành.

Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã.

Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành niên, nên ít nhất, cũng không thể làm một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ, để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn.

Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu tóc có màu khác người, mặc một bộ quần áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên người một thứ mùi nước hoa, thì người khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn của người khác không mang ý trầm trồ ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu xí của người đàn ông trước mặt.

Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi hám. Xin hãy tôn trọng những người có thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở đâu.

Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng để có được những thứ tốt đẹp hơn.

Bài đăng ngẫu nhiên